Thứ Tư, 10 tháng 10, 2012

Chiều Lẻ Bóng


Ta ngồi dựa gốc u mê
Cao nguyên gió lộng muốn về... về đâu?
Vắng ai sầu cõng lấy sầu
Để cho con phố nhạt màu thời gian.

Còn không đôi mắt nồng nàn
Dòng sông xưa có chứa chan hẹn thề
Đời ơi đời mãi lê thê
Bước chân cũng thấy mõi mê mệt nhoài

Muốn bỏ đi gánh u hoài
Giơ tay đón gió mà say một giờ
Nắng đẹp sao phải hững hờ
Miệt mài ru chi câu thơ nữa vần

Không biết đã bao nhiêu lần
Chân trần dẫm phải bâng khâng cõi lòng
Hay là cứ thử ước mong
Biết đâu đường đến hư không ngắn dần

Thiên thu ơi tiếng gió ngân
Như đang thổi tốc bụi trần đâu đây
Nghe lạnh giá đôi bàn tay
Tưỡng ta là gió là mây hỡi chiều

Song Nhi


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét