Cậu,
Tớ ước có cậu ngồi cạnh nghe tớ nói, ngồi bên tớ không cần làm gì cả, nhưng đủ để cho tớ cảm thấy bình yên. khi gặp những cơn bão đời, tớ cần lắm bàn tay nóng ấn của cậu. nắm chặt tay tớ để tớ thấy mình khỏi chơi với.
Cậu hãy cứ nhìn tớ như lần đầu gặp mặt, đôi mắt ấy đã nói với tớ thật nhiều lời yêu thương, cho tớ thấy cuộc đời này đẹp biết chừng nào.
Đã biết bao lần tớ từng mơ ước, trên đoạn đường hun hút gió chiều đông, cậu cùng tớ nắm tay nhau rảo bước, ta đi mãi, đi mãi đến tận cuối đoạn đường. và chỉ là cậu mà thôi.
Uh, chỉ có cậu, duy chỉ mình cậu, không ai có thể thay thế được vị trí đó.....................
Ôi! sao tớ thấy mình thật ngu ngốc, ngu ngốc vì đã yêu cậu rất nhiều, nhưng cậu à, tớ rất vui vì sự ngu ngốc đó, dù cho mơ ước không thành hiện thực.........................
Nhưng tớ sẽ cất sâu trong tim mình những kỷ niệm tốt đẹp của cậu và tớ, để rồi đâu đó trong đời thường, gặp những tình huống phản phất hình bóng cậu và tớ, bất chợt môi tớ nở một nụ cười. Thầm cầu mong cho cậu luôn được hạnh phúc.
Cậu, cám ơn cậu về một ký ức đẹp. Hãy mãi luôn hạnh phúc nhé........
Tưởng rằng đã quên
Con trăng trôi dạt
Tấm áo người phiêu bạt …
Bước chân lẻ bóng mình …
Tưởng rằng đã yên bình
Trời trong xanh như thế
Áng mây vẫn trôi về …Sao sông ngầu sắc đỏ
Hoàng hôn bỗng chạm ngõ
Giấu nỗi niềm về đâu
Chiều ngợp trong mắt sâu
Những bước chân chìm khuất
Giấu nỗi niềm về đâu
Chiều ngợp trong mắt sâu
Những bước chân chìm khuất