Thứ Năm, 31 tháng 5, 2012
Thứ Ba, 29 tháng 5, 2012
Xin hãy yên nghi
Người ra đi để lại bao tiếc thương cho bao người, làm sao diễn tả được bằng ngôn ngữ đây? thương cho bọn nhỏ quá. Mất mẹ thật rồi, chỉ nghĩ tới đã thấy lòng se lại, mong rằng chúng sẽ ổn và tìm thấy nơi ba chúng chỗ dựa tinh thần trong những lúc đau thương này. Thật buồn cho anh Hùng quá.
Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012
Thế là hết một năm học.
Nhìn các bạn nhỏ trong bộ đồ ra trường, lòng mình thấy ấm áp lạ, thấm thoát đã một năm qua, các bé ra trường nhưng sao mình thấy nao nao, ở với chúng cả một năm học khi xa cũng nhớ nhớ, mình vẫn mong mmaays nhóc học thật giỏi, mai này sẽ trở thành những con người tốt. Cứ nghĩ như thế thì thấy đời phấn khởi, để tiếp tục làm người đưa đò.
Thứ Hai, 21 tháng 5, 2012
Ai biết đâu chữ ngờ
Nghe tin bạn rời khỏi TH lòng mình như tê buốt, dẫu biết rằng sẽ có ngày hôm nay nhưng sự thật đến nhanh quá, mình cảm thấy bàng hoàng, Ơn gọi là một ơn cao quý, bạn cùng mình mỗi người đều cố gắng xây dựng, 12 năm bao nhiêu vui buồn, bỗng một phút bạn phá vỡ, để đi xây một ngô nhà mới. biết nói gì đây trong giây phút này, mình chúc bạn trên đường đời gặt hái được nhiều niềm vui và hạnh phúc.
Thứ Năm, 17 tháng 5, 2012
Tình bạn
Năm tháng cứ đầy lên. Tình bạn
Cũng đầy lên những kỷ niệm thân yêu
Những mẩu thư viết vội cuối chiều
Gài lên cửa, đợi người về sẽ đọc
Trong cả những ước mơ ta không đơn độc
Có bạn thân bên cạnh cùng mơ
Cùng luận bàn về thời cuộc... ngây thơ
Cùng tưởng tượng bao điều ngốc nghếch
Cùng kể cho nhau câu chuyện không đoạn kết
Về mối tình chớm nở trong tim
Và một vài lần ta bỗng lặng im
Cứ ngồi thế đến khi chiều tắt nắng
Bạn thân ơi, dù ở nơi xa vắng
Chưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôi
Khi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cười
Khi đau đớn, tôi nhìn ra cửa sổ
Những tin nhắn bay qua khung cửa
Chạm vào tôi âu yếm, vỗ về
Trái tim tôi vui sướng lắng nghe
Lời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩ
Tình bạn có bền hơn tình yêu không nhỉ?
Chẳng đam mê, cuồng dại trong hồn
Chẳng nhớ nhung tím thẫm cả hoàng hôn
Chẳng làm má rực lên màu lửa
Tình bạn là ngôi nhà không khóa cửa
Ta bước vào nào ngại ngần gì
Nhận ấm êm rồi lại bước chân đi
Đường xa lắc tìm riêng mình hạnh phúc…
Cũng đầy lên những kỷ niệm thân yêu
Những mẩu thư viết vội cuối chiều
Gài lên cửa, đợi người về sẽ đọc
Trong cả những ước mơ ta không đơn độc
Có bạn thân bên cạnh cùng mơ
Cùng luận bàn về thời cuộc... ngây thơ
Cùng tưởng tượng bao điều ngốc nghếch
Cùng kể cho nhau câu chuyện không đoạn kết
Về mối tình chớm nở trong tim
Và một vài lần ta bỗng lặng im
Cứ ngồi thế đến khi chiều tắt nắng
Bạn thân ơi, dù ở nơi xa vắng
Chưa bao giờ tôi thấy bạn rời tôi
Khi tôi vui cũng nghe tiếng bạn cười
Khi đau đớn, tôi nhìn ra cửa sổ
Những tin nhắn bay qua khung cửa
Chạm vào tôi âu yếm, vỗ về
Trái tim tôi vui sướng lắng nghe
Lời lặng lẽ bạn gửi bằng ý nghĩ
Tình bạn có bền hơn tình yêu không nhỉ?
Chẳng đam mê, cuồng dại trong hồn
Chẳng nhớ nhung tím thẫm cả hoàng hôn
Chẳng làm má rực lên màu lửa
Tình bạn là ngôi nhà không khóa cửa
Ta bước vào nào ngại ngần gì
Nhận ấm êm rồi lại bước chân đi
Đường xa lắc tìm riêng mình hạnh phúc…
Mẹ ơi!
Mẹ ơi...
Trong giấc mơ con gọi thầm tiếng mẹ
Mẹ ơi...
Giọt nước mắt con rơi
Lăn đều trên má
Con nhớ mẹ, con thương mẹ quá
Mẹ ơi...
Mẹ ơi...
Giọt nước mắt con rơi
Lăn đều trên má
Con nhớ mẹ, con thương mẹ quá
Mẹ ơi...
Con biết rằng mình đã sang tuổi hai mươi
Nhưng con vẫn chưa quen với những ngày thiếu mẹ
Con thấy mình vẫn chỉ là đứa trẻ
Mỗi khi con nhìn vào mắt mẹ, mẹ ơi...
Nhưng con vẫn chưa quen với những ngày thiếu mẹ
Con thấy mình vẫn chỉ là đứa trẻ
Mỗi khi con nhìn vào mắt mẹ, mẹ ơi...
Giọt nước mắt con rơi
Con muốn trở về bên mẹ
Để con được làm một làn gió nhẹ
Hôn lên từng sợi tóc ngả màu cước vì con
Để con được hôn lên cả những lối mòn
Mà mẹ đã đi qua, với đôi vai gầy gánh bao khó nhọc
Để con được hôn lên những phút giây vắng con, mẹ khóc.
Con muốn trở về bên mẹ
Để con được làm một làn gió nhẹ
Hôn lên từng sợi tóc ngả màu cước vì con
Để con được hôn lên cả những lối mòn
Mà mẹ đã đi qua, với đôi vai gầy gánh bao khó nhọc
Để con được hôn lên những phút giây vắng con, mẹ khóc.
Đêm nay
Giữa Thành Vinh
Trong bóng tối lặng thinh
Con thấy mình yếu đuối
Con thèm được nghe một lời mẹ nói
Con muốn được gối đầu lên cánh tay mẹ, ngày xưa
Giữa Thành Vinh
Trong bóng tối lặng thinh
Con thấy mình yếu đuối
Con thèm được nghe một lời mẹ nói
Con muốn được gối đầu lên cánh tay mẹ, ngày xưa
Chìm dần vào giấc mơ
Rồi nước mắt con không còn rơi nữa
Trên môi con nụ cười hé mở
Con lại gọi thầm hai tiếng mẹ ơi...
Rồi nước mắt con không còn rơi nữa
Trên môi con nụ cười hé mở
Con lại gọi thầm hai tiếng mẹ ơi...
Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2012
Mẹ
Nếu ai hỏi – con sẽ nói về mẹ
Người mẹ hiền vĩ đại của con
Suốt một đời mẹ tần tảo hy sinh
Với niềm tin tương lai con rạng rỡ.
Mẹ dạy con từ lời ăn tiếng nói
Cách cúi chào một dạ hai thưa
Mẹ dạy con may vá thêu thùa
Dạy đánh cờ dạy cả làm thơ.
Có những lúc con cứng đầu khó bảo
Mẹ nhẹ nhàng phân tích đúng sai
“Con - chị cả phải là gương sáng
Để các em theo đó mà làm”.
Đậu đại học con rời làng quê nhỏ
Tiễn con đi hôm ấy trời mưa
Đường lầy lội hòa cùng nước mắt mẹ
Con ba lô giọt nước mắt ngắn dài
Mẹ quay đầu vẫy tay dần xa khuất
Vành xe lăn con tiếng nấc nghẹn ngào
Khung cửa kính dáng mẹ gầy trong vạt nắng ban mai.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)